Mãi nhớ về cha – người đàn ông vĩ đại

Kính gửi cha yêu dấu!
Vậy là đã 11 năm 3 tháng con không được gọi một tiếng cha rồi phải không cha, thời gian trôi nhanh thật cha nhỉ. Ở thế giới bên kia cuộc sống của cha thế nào, cha có khỏe không ạ, cha đã bớt đau vì bị bênh ung thư gan hành hạ chưa, cha có nhớ mẹ và nhớ ba chị em con không? ( Ở thê giới bên này mẹ và chúng con nhớ cha lắm cha ơi ! Nhưng mỗi khi nhắc đến cha thì hình ảnh của cha vẫn còn nguyên trong tim chúng con, cha vẫn đang còn sống trong sự hồi tưởng của chúng con, chúng con luôn tự hào hãnh diện với mọi người khi có được một người cha giàu đức tính hi sinh, chịu thương chịu khó như vậy, trong mắt chúng con cha là một người bố hiền lành, yêu thương hy sinh bản thân mình vô điều kiện cho me, cho chúng con.
Tuy cha không hoàn hảo nhưng cha vẫn yêu thương chúng con một cách hoàn hảo nhất. Chúng con chưa một lần được đền đáp công ơn to lớn của cha , cha còn nhớ không ngày chúng con còn nhỏ cha luôn dặn dò dù nhà mình nghèo nhưng phải ngay thẳng, trung thực, các con phải đoàn kết yêu thương đùm bọc lẫn nhau, vâng lời cha mẹ, chăm ngoan học giỏi. Hồi ấy nhà mình nghèo lắm cha nhỉ, để có được tiền lo cho chúng con ăn học một mình cha và mẹ phải bươn trải, tần tảo vất vả đi làm thuê cho người ta để kiếm tiền lo cho chúng con cơm ăn, áo măc, cắp sách đến trường. con còn nhớ hôm cha bị ốm sốt lên đến 39 độ nhưng chỉ vì sợ chúng con không có cơm ăn mặc dù giữa trời nắng oi ả của cái mùa hè tháng 6, mồ hôi thấm ướt hết cái áo cũ rách đã sờn hết vai chắp vá khắp nơi của cha, cha cố gắng đạp xe đạp hàng hai chục cây số lên thị trấn để đi gánh gạch thuê kiếm được mười nghìn mua gạo. Cha bảo dù cha có phải nhịn đói nhưng chưa bữa nào cha để cho chúng con không có cơm ăn. Rồi tai họa ập đến, căn bệnh ung thư gan quái ác kia đã hành hạ và cướp mất cha ra đi mãi mãi đè gánh nặng lên đôi vai gầy gò nhỏ bé của mẹ, một mình mẹ tần tảo sớm khuya nuôi ba chị em ăn học, lúc đó con chỉ biết khóc và an ủi mẹ thôi và khuyên các em phải cố gắng học giỏi để không phụ công của cha mẹ, con biết mẹ buồn nhều lắm, nhiều lúc con cảm tưởng mẹ đã ngã quỵ vì kiệt sức nhưng mẹ vẫn cố gắng đứng vững để làm chỗ dựa vững chắc của chúng con, mẹ làm việc vất vả một nắng hai sương để nuôi chúng con.

Nhiều khi con còn có suy nghĩ tiêu cực muốn nghỉ học để đi làm phụ giúp mẹ kiếm tiền để trả nợ lúc cha ốm đau mẹ đi vay mượn của người ta. Nhưng mẹ bảo kiếm tiền là việc của người lớn các con còn nhỏ cứ chăm ngoan học giỏi là mẹ vui rôi. Ông trời cũng không phụ lòng người cha ạ, nhờ bàn tay trai sạn, sần sùi đầy nghị lực của mẹ tần tảo sớm hôm, sự cố gắng nỗ lực phấn đấu học tập của chị em con mà ba chị em con đã trưởng thành và có việc làm ổn đinh rồi, mẹ cũng đỡ vất vả hơn, cha thấy người phụ nữ của cha có giỏi giang và đảm đang không ạ, hàng xóm ai cũng khen mẹ là một người mẹ tuyệt vời nhất đấy cha, bây giờ cũng đã trả được hết nợ cho người ta rồi ạ, nhưng con vẫn buồn lắm, buồn vì nhớ ánh mắt trìu mến, nhớ nụ cười của cha, buồn vì khi gia đình mình đã khá giả hơn xưa nhưng cha đã đi về một nơi rất xa, xa lắm, một thế giới mà con chỉ được gặp cha trong những lúc ngủ mơ, con ước quay ngược lại được đồng hồ thời gian để cho cha con mình được bên nhau nhiều hơn, con được ôm cha và nói “con yêu cha nhiều lắm”, nhưng thời gian không bao giờ quay trở lại đâu cha nhỉ, số phận mỗi người ông trời cũng sắp đặt rồi ai cũng có một lần sinh ra và một lần trở về với cát bụi, ở nơi xa đó cha cứ yên tâm nhé chúng con sẽ đoàn kết yêu thương nhau, chăm sóc, phụng dưỡng cho mẹ thật tốt để đền đáp công ơn sinh thành, nuôi dưỡng của cha mẹ , con cảm ơn cha rất nhiều cha đã dạy dỗ chỉ bảo cho chúng con nên người để chúng con có được thành công như ngày hôm nay. Mẹ và chúng con yêu cha, thương cha rất nhiều!
MÃI NHỚ VỀ CHA! MỘT NGƯỜI CHA VĨ ĐẠI CỦA CHÚNG CON! (30.01.1954 – 12.04.2006)
Lò Thị Tuyết Mai

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *