Cha – người làm vườn vĩ đại

Đã từ lâu rồi con không viết cho cha
Cuộc sống quá bộn bề với những lo toan mỏi mệt
Nhưng con biết trong tim mình chẳng bao giờ cạn hết
Một tấm lòng luôn yêu kính đến cha …
Con có cả một tuổi thơ bao la…
Bình yên nơi làng quê có ruộng đồng thẳng cánh
Nơi bàn tay cha tung trời gieo vãi hạt
Đợi chờ mùa về sau những giọt mồ hôi
Con lớn lên sau những vành nôi
Có dáng hình cha vun trồng mùa trái ngọt
Cha vẫn nói rằng sẽ có nhiều đắng đót
Chắt hương vị dâng đời đâu dễ một hai
Con lớn lên thấy những mùa quả sai
Biết công cha vun trồng qua năm tháng
Lặng lẽ ngắm nhìn trưa chiều tối sáng
Để mỉm cười vì những mùa vui…
Rồi chúng con mỗi đứa một phương trời
Những bài học ngày xưa cha dạy
Con vẫn thuộc nằm lòng như cái thưở bé thơ
Cuộc sống biến thiên với vạn chữ ngờ…
Qua giông bão con vững vàng đón nhận
Con sống là chính là mình chẳng bao giờ ân hận
Như câu chuyện vun trồng lấy quả ngọt của cha
Cha luôn dặn con rằng sống phải biết thứ tha
Gieo yêu thương mới gặt mầm hạnh phúc
Đường đời dài giống như sông có khúc…
Và hãy tin vào cuộc sống ngày mai
Lời của cha chẳng thể nào sai
Sống nhân nghĩa với những điều hướng thiện
Để con luôn ngẩng cao đầu hãnh diện
Về một người cha yêu kính vô ngần
Cha chỉ là một người làm vườn
Không sách vở cao siêu hay đọc hay biết rộng
Cha dạy con từ những điều bình dị
Nhưng lại thấm thía hơn mọi điều hoa mĩ
Để con lại vun trồng hạt giống những mùa sau…
Lê thị Thu Thủy

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *